Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhPortalLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin-Dâm Bụt
Anh Dâm Bụt đẹp trai :))
Anh Dâm Bụt đẹp trai :))
Admin-Dâm Bụt


Tổng số bài gửi : 103
Ngày tham gia : 20/12/2010
Tuổi : 34
Đến từ : Hưng Yên city

Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988 Empty
Bài gửiTiêu đề: Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988   Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988 I_icon_minitimeThu Jan 27, 2011 9:37 pm

Exclamation Đoạn phim về Vòng Tròn Bất Tử của các chiến sĩ Hải quân Nhân dân Việt Nam

Đó là bãi đá ngầm Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa, chỉ nổi lúc thủy triều xuống, trong clip do phóng viên chiến trường Trung Quốc thực hiện, các binh sĩ Hải quân Trung Quốc đã tuyên thệ trước khi xả đại liên 25mm để thảm sát các chiến sĩ Hải quân Việt Nam ngày 14 tháng 3 năm 1988. Các chiến sĩ công binh hải quân Việt Nam đã tay không đứng thành một vòng tròn xung quanh cột cờ Tổ quốc để ngăn không cho lính hải quân Trung Quốc xông lên hạ cờ. Trong biến cố này, Việt Nam mất hai tàu HQ-604 và HQ-605, tàu HQ-505 bị hư hại nặng nề, 64 chiến sĩ hi sinh trong trận đánh, tìm thấy xác của 3 chiến sĩ, 61 chiến sĩ còn lại mất tích vĩnh viễn. 9 chiến sĩ bị Trung Quốc bắt làm tù binh được trao trả qua cuộc trao đổi tù binh giữa 2 nước năm 1991...hiện những chiến sĩ bị bắt đang phải sống 1 cuộc sống rất cơ cực vì những đòn tra tấn khi xưa TQ đã để lại trên cơ thể các anh. Chúng ta phải đánh giặc ngoại xâm bằng mọi giá và bằng mọi vũ khí mà chúng ta có. Hãy đoàn kết một lòng, nắm nắm chặt bàn tay để đánh đuổi giặc ngoại xâm nhé các bạn!

Hãy cùng chung tay với HoangSa.Org giới thiệu đoạn phim này đến bạn bè và người thân của các bạn để thắp lên
lòng yêu nước trong mỗi con người Việt Nam chúng ta nhé các bạn.

Những bức ảnh CQ88 : http://hoangsa.org/forum/showthread.php?t=28304&page=1
Thư gửi con gái của nhà báo Lê Thanh Hải
VIẾT CHO CON NGÀY TÌNH YÊU!



Thuyền trưởng Vũ Huy Lễ và thủy thủ tàu HQ505 đã hy sinh tại Trường Sa 1988

Tháng 2-1979: Ba cũng tròn 8 tuổi và cũng học lớp 2 như con bây giờ. Hồi ấy, ông nội của con mới phục viên sau hơn 10 năm chiến đấu trong binh chủng tên lửa của Quân đội nhân dân Việt Nam (1965-1978) và cũng theo chân những đoàn quân tiến vào giải phóng Sài Gòn trong năm 1975. Ký ức của Ba về ông nội là chiếc ba lô to đùng đằng sau lưng, trên đó có 1 chiếc khung xe đạp (sau này được lắp thành chiếc xe đạp để ông đi khắp nơi "buôn" chè, củ ấu... nuôi ba và cô Hương, cô Yến học xong Đại học), 1 con búp bê biết nhắm và mở mắt, 1 chiếc ca bằng đuya ra (còn gọi là hăng gô) của lính Mỹ (sau đó và bây giờ, bà Nội của con vẫn dùng để múc nước ở cái bể nước mưa xinh xinh ngay dưới hàng cau trước cửa nhà ở quê)...

Thế nhưng, ký ức mãi không thể quên trong tâm trí của Ba là buổi sáng 18-2-1979 (1 ngày sau khi Trung Quốc cho quân bất ngờ tấn công các tỉnh biên giới phía Bắc), ông Thành, ông Hòa và mấy ông ở gần nhà (cùng đi bộ đội, cùng phục viên, vẫn cùng tụ tập đến nhà mình uống nước trà mỗi tối) đến thì thầm nói chuyện với ông Nội. Câu chuyện của những cựu binh đó là gì, đến khi lớn rồi ba mới hiểu: Các ông thông báo cho nhau tin Trung Quốc tấn công Việt Nam và cùng nhắc nhau chuẩn bị quân tư trang, chuẩn bị lên đường nếu có Tổng động viên. Ba vẫn nhớ: Buổi trưa ngày hôm đó, ông Nội hì hục chuẩn bị quần áo, tư trang gọn vào chiếc ba lô bộ đội và gọi bà Nội bế cô Yến (sinh năm 1977) cùng Ba và cô Hương cũng mới 5 tuổi ra và dặn dò công việc ở nhà. Lúc ấy, trí óc non nớt của Ba mới cảm nhận: Giặc là gì? Là kẻ đã kéo người thân của Ba ra khỏi ngôi nhà và làm xáo trộn cuộc sống gia đình yên ấm...


Tháng 2 và 3 năm 1979, rút cục ông Nội cũng chỉ lên Huyện đội tập trung, huấn luyện sau thời gian ngắn và vẫn ở lại cùng gia đình. Mỗi tuần, chỉ phải trực tự vệ cùng cơ quan. Tuy nhiên, cuộc sống thời chiến thì không chỉ đơn giản trong việc mỗi tuần, ông phải ở cơ quan 2 đêm, thi thoảng lại về nhà muộn, mệt nhoài vì đào hầm hào, huấn luyện... mà cuộc sống thời chiến còn tác động trực tiếp đến Ba và gia đình bé nhỏ của nhà mình.

Hồi ấy và sau này này nữa, Ba say mê đọc những cuốn truyện tranh kể về chiến công của những anh bộ đội - dân quân - du kích chiến đấu với giặc Trung Quốc ở nơi biên giới, những thủ đoạn thâm độc của những kẻ đội mũ vải, đeo "tiết đỏ" và mặc áo 4 túi chỉ muốn chiếm đất của Tổ quốc mình.. Hồi ấy, Ba cùng các bạn trong lớp cũng phải cùng các anh chị, thầy cô trong trường cấp 1 đào giao thông hào ngay trong sân trường (Bây giờ, đoạn giao thông hào ấy đã bị lấp. Nhưng có dịp, Ba đưa con về quê mình, trèo lên núi Voi gần nhà bà Nội, con vẫn thấy những đoạn giao thông hào bị cỏ che kín mà Ba và các anh chị, thầy cô đã đào thời đó). Hồi ấy, mọi nhà đề phải đào hầm, nhà Nội mình cũng đắp 1 chiếc hầm kèo ngay giếng nước. Lúc mới đào xong, Ba và cô Hương - cô Yến cứ rúc rích chui ra, chui vào chơi trốn tìm. Cạnh nhà mình, có nhà bà Dung, kinh tế khá giả nên đào hầm ngầm: vách trát xi măng, nắp làm bằng bê tông, bậc lên xuống cũng xây gạch, thế nhưng cứ sau mỗi trận mưa, nước lại tràn vào... lưng hầm và rắn rết, ễnh ương - chão chàng bơi lằng nhoằng, đẻ trứng đầy trong đó...

Cứ như vậy đó, Ba lớn lên với những câu chuyện kể ở trường, những trang truyện tranh đọc ké ngoài hiệu sách phố huyện, những câu chuyện - lời bàn tán của ông Nội cùng những người bạn bên bàn nước vàng ệch màu đèn dầu và cả những tiếng nói bập bõm, ngang ngang giọng người nước ngoài nói tiếng Việt Nam chìm trong tiếng sôi sè xè phát ra từ chiếc đài chạy pin bé tí mà ông vặn nhỏ hết cỡ, ghé tai vào nghe để biết "tình hình chiến sự"... Tất cả đã dần hình thành trong tâm tưởng Ba về một nỗi ám ảnh, nguy hiểm và đe dọa thường trực được gọi là Trung Quốc.


Tháng 3-2008: Con tròn 7 tuổi và học lớp 1. Buổi sáng Ba ra xe đón lên Nội Bài bay vào Nha Trang để ra công tác quần đảo Trường Sa, con đứng ngoài đầu ngõ vẫy tay: "Ba về sớm và mua quà cho con nhé!" và lại tất tưởi ngồi sau xe để mẹ chở đến trường, cùng líu lo hát "Em vui vào trường Thành Công B, lấp lánh ban mai chim ca. Em vui vào trường Thành Công B, lá biếc hoa thơm ngọt ngào. Em luôn được thầy cô yêu thương với trái tim của mẹ hiền. Lấp lánh cho con bay cao, giữa trời xanh chim tung cánh bay..." với má đỏ môi hồng cùng lớp. Con có biết, những ngày sau đó, Ba đã cùng hơn 100 người con đất Việt đè sóng biển Đông, xuất phát từ quân cảng Cam Ranh, Khánh Hòa ra với Trường Sa trên con tàu HQ996.

Nửa tháng ra với bộ đội, ở với bộ đội, hóa thân thành bộ đội, cảm nhận - chia sẻ cùng bộ đội và vui - buồn - căm hờn cùng bộ đội, Ba càng thêm yêu Tổ quốc của mình và đau cùng Tổ quốc của mình. Buổi trưa trước khi làm lễ tưởng niệm cho gần 100 cán bộ, chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam đã hy sinh vì lưỡi lê, báng súng, dao găm và đạn AK bắn gần, pháo hạm của lính Trung Quốc khi làm nhiệm vụ giữ đảo trên vùng biển Cô Lin - Gạc Ma xanh ngăn ngắt, lặng lẽ sóng, Ba đã bật khóc ngay trên mũi tàu HQ996. Khóc thật sự và nước mặt thật sự uất ức chảy làm ướt mềm quai mũ cứng gắn quân hiệu sao vàng con ạ!. Những người lính đang nằm dưới biển sâu còn rất trẻ con ạ! Ba đã vào phòng Truyền thống của E131, Hải Quân và nhìn lại gương mặt họ qua những tấm ảnh. Họ trẻ và trong sáng như thể còn ở tuổi học sinh Trung học. Ngay cả những người thuyền trưởng chỉ huy mới mang hàm cấp úy cũng còn trẻ trung, điệu đàng (nhưng đã quyết chiến dùng mọi hỏa lực sẵn có trên những chiếc tàu chỉ có chở đất, đá, bê tông ra xây đảo để bắn trả mãnh liệt vào tàu xâm lược và cho tàu phóng thẳng lên bãi cạn để đánh dấu chủ quyền)...

Vậy mà họ đã nằm xuống vĩnh viễn dưới lòng biển. Họ nằm xuống bởi khi ngăn chặn lính Trung Quốc đổ bộ lên chiếm đảo với trang bị đến tận răng, những người lính công binh Hải quân của ta chỉ có quần đùi, mũ mềm, ... tay không và dĩ nhiên, da thịt của họ chẳng thể ngăn được dao găm, lưỡi lê, đạn nhọn của lính Trung Quốc cho dù có dùng chiến thuật "biển người" như hơn 10 năm trước, đối phương đã từng sử dụng ở biên giới Việt - Trung.

Tháng 3-2008 ở Trường Sa, sau khi đã làm lễ truy điệu những cán bộ - chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam đang nằm dưới vùng biển Gạc Ma - Cô Lin, Ba và những đồng đội của Ba đã tràn ra hết mũi tàu, 2 bên boong tàu lặng nhìn xuống biển xanh nhớ thương những người con đất Mẹ và không ai bảo ai, tất cả đều quay mặt nhìn về tòa nhà cao vài tầng sừng sững của lính Trung Quốc chiếm đóng trên đảo chìm đã chiếm của ta. Lúc ấy, ánh mắt của ai cũng rất lạ, từ Trung tướng Trưởng đoàn công tác cho đến cô Hạ sĩ đoàn văn công Quân khu 4. Ai cũng ráo hoảnh, chong mắt nhìn tàu địch - công sự của địch chứ không rưng rưng nước mắt khi những bó hương dành cho liệt sĩ cháy bùng lên, cuộn khói bay vòng tròn như những dấu hỏi... Lúc ấy, ba càng thấm thía về Tỏ quốc trong tim và Ba đã viết "Viết cho con từ Trường Sa" ngay trong khoang tàu, trong giàn giụa nước mắt, không hiểu con đã đọc trên Blog của Ba chưa?..

Tháng 3-1988: Lúc ấy Ba đã học lớp 11. Cái buổi chiều đông ngày hôm ấy, Ba cùng ông Nội đã sững sờ khi nghe cô phát thanh viên Đài Tiếng nói Việt Nam đọc chậm danh sách những cán bộ - chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam hy sinh và mất tích trong khi bảo vệ chủ quyền Tổ quốc tại vùng biển Cô Lin - Gạc Ma. Không thể diễn tả cảm xúc lúc ấy, chỉ biết rằng, đến bây giờ hình như vẫn còn nguyên trong Ba: Uất ức - bức bối như thể có tảng đá đang đè trên ngực (Cảm giác này càng nhân lên gấp bội và thành ám ảnh khi Ba ra với Trường Sa). Ngay sáng ngày hôm sau, cái lớp 11B3 của Ba ngày ấy đã không thể học được và hết thảy, những thằng con trai trong lớp đã làm đơn tình nguyện đi bộ đội, cùng con trai các lớp khác kéo đến đứng đen đặc, câm lặng trước phòng thầy Hiệu phó cũng đang đỏ hoe mắt vì có con trai đang đóng quân trên quần đảo Trường Sa.

Con có biết không? Ở gần nhà bà Nội mình có 1 dãy núi, gọi là núi Xuân Sơn, cạnh núi có 1 đoàn 679 của Quân chủng Hải quân đóng và trong dãy núi đó có rất nhiều hầm để bộ đội chứa tên lửa đất đối hải. Thi thoảng, những chiếc xe hàng vài chục bánh lại phun khói chở những ống tên lửa khổng lồ đi đâu đó. Hồi ấy, Ba và các bạn rất muốn vào bộ đội tên lửa Hải quân để điều khiển những quả tên lửa bắn nát tàu Trung Quốc...


Tháng 2 năm 2009 này: Tròn 30 năm ngày Trung Quốc cho quân bất ngờ tấn công dọc tuyến biên giới nước ta; gần tròn 21 năm Trung Quốc cho quân đánh chiếm một số đảo chìm, bãi cạn của Tổ quốc ta trên quần đảo Trường Sa.

..............

(Hà Nội, 21 giờ ngày 14-2-2009)
http://vn.360plus.yahoo.com/thanhhaivir/article?mid=303
Về Đầu Trang Go down
https://dta48dh2.forumvi.com
Admin-Dâm Bụt
Anh Dâm Bụt đẹp trai :))
Anh Dâm Bụt đẹp trai :))
Admin-Dâm Bụt


Tổng số bài gửi : 103
Ngày tham gia : 20/12/2010
Tuổi : 34
Đến từ : Hưng Yên city

Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988   Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988 I_icon_minitimeThu Jan 27, 2011 9:40 pm

[An ninh thủ đô]: Thuyền trưởng HQ-505 Vũ Huy Lễ - Những anh hùng bình dị

Những anh hùng bình dị

(ANTĐ) - Một ngày cuối năm nắng hanh vàng, ngồi trong phòng điều hòa cũng thấy
ngột ngạt, tôi nhận được một đường link với lời đề nghị: “Xem đi, không phải virus
đâu”. Đó là một đoạn clip về cuộc chiến bảo vệ biên giới trên biển của những người
chiến sỹ hải quân cách nay hơn 20 năm. Như một thói quen của nghề nghiệp, tôi đi
tìm người trong đoạn clip đó.


Đại tá thuyền trưởng Vũ Huy Lễ đã nhàn tản với công việc thường ngày

Chiến công trong quá khứ

Hải Phòng chiều Noel, tấp nập và ồn ào, tôi đến Bộ Tư lệnh Hải quân với hy vọng sẽ
tìm ra những người mà tôi muốn gặp. Ngay từ cổng trực ban, ai cũng biết đến họ,
những con người đã làm nên huyền thoại của lịch sử Hải quân Quân đội nhân dân
Việt Nam.

Lịch sử Hải quân đã ghi lại một chiến công lẫy lừng, là dấu son đậm nhất trong đời
binh nghiệp của những vị anh hùng được phong tặng vào tháng 1-1989. Trung úy
Trần Văn Phương, Trung sỹ Nguyễn Văn Lanh và Thiếu tá Vũ Huy Lễ cùng rất nhiều
đồng đội của các anh đã chiến đấu, đã hy sinh để bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng
liêng của Tổ quốc, trong một trận chiến đấu không cân sức. Câu nói bất tử của
Trung úy Trần Văn Phương (đã hy sinh trong trận chiến giữ cờ): “Thà hy sinh chứ
không chịu mất đảo. Hãy để cho máu của mình tô thắm lá cờ truyền thống của
Quân chủng Hải quân Anh hùng”, đã trở thành biểu tượng, sự thôi thúc và là điểm
tựa để những người lính hải quân quyết tâm giữ vững chủ quyền biển đảo.

Khi Trung úy Trần Văn Phương hy sinh, Trung sỹ Nguyễn Văn Lanh là người thay
thế để giữ vững lá cờ. Anh được biết đến với cái tên Paven Nguyễn Văn Lanh, là
người con của đất Quảng Bình. Trong lịch sử ngành Hải quân có ghi lại chiến công
của Nguyễn Văn Lanh: Sáng 14-3-1988, đồng chí Nguyễn Văn Lanh trong khi cùng
đơn vị vận chuyển vật liệu từ tàu HQ 604 lên đảo thì tàu địch đến bao vây, uy hiếp.

Tình thế rất căng thẳng. Khi địch đổ quân xuống đảo, ép bộ đội, giật cờ của ta
hòng chiếm đảo, theo lệnh của đồng chí Trần Đức Thông, chỉ huy cụm đảo: "Đồng
chí nào biết bơi thì bơi ngay vào đảo hỗ trợ cho các đồng chí trên đảo bảo vệ cờ".
Nguyễn Văn Lanh cùng 11 anh em khác nhảy ngay xuống biển và bơi vào đảo. Khi
đó trên đảo, đồng chí Trần Văn Phương đã hy sinh. Nguyễn Văn Lanh đã kiên
quyết giữ vững lá cờ dù bị thương. Khi đạn xuyên qua bả vai trái làm đồng chí mất
đà, ngã nhào xuống nước, đồng đội đã vào tiếp cứu và tiếp tục giương cao cờ Tổ
quốc.

Trong chiến công đó, ngoài 2 người kể trên được phong Anh hùng còn thêm một
người là Thuyền trưởng tàu 505 Vũ Huy Lễ, khi đó được phân công vận chuyển
lương thực thực phẩm tiếp tế cho các đơn vị công binh lên xây dựng các bãi đá. Khi
2 tàu đồng đội bị tấn công, tàu của ông cũng bị thủng nhưng đã quyết tâm khắc
phục sự cố để được cùng chung vai sát cánh chiến đấu bên đồng đội. Một chiếc tàu
bị bắn chìm, có đồng đội bị thương, và đã có cả những người hy sinh, dù ngược
gió, ông vẫn bình tĩnh chỉ huy cả quyết tâm ra cứu người bị nạn, dưới làn đạn pháo.
Kể cả lúc tàu chiến đối phương cùng lao ra bắt giữ người bị nạn làm tù binh, ông
vẫn lao vào quyết tâm cứu bằng được đồng đội mình.

Gặp lại giữa đời thường


Khi xem xong đoạn clip đó, tôi đã khóc, xúc động vì những hy sinh quá oanh liệt,
tràn đầy cảm xúc tự hào vì mình cùng nòi giống với những người anh hùng như
thế. Và không chỉ riêng tôi, rất nhiều bạn trẻ, khi sự kiện đó xảy ra, cũng chung
cảm giác. Qua một vài thông tin của đồng nghiệp, tôi được biết có 2 trong số 3
người được phong Anh hùng trong dịp đó đang sống ở Hải Phòng. Háo hức lên
đường, nhưng hơi đáng tiếc, vì chỉ gặp một người, đó là Anh hùng Vũ Huy Lễ, còn
Paven Nguyễn Văn Lanh đã chuyển vào TP.HCM nhận nhiệm vụ khác và còn nhiều
người khác, đã tản mát công tác ở khắp các vùng miền của dải đất hình chữ S thân
yêu.


Vui vầy cùng con cháu

Phải mất gần 1 giờ đồng hồ tôi mới tìm được đến nhà ông Vũ Huy Lễ. Ông Lễ sống
trong làng hoa của thành phố Cảng, không ai biết đến vị Anh hùng Hải quân hàng
ngày lặng lẽ như người nông dân trồng hoa trong thành phố này.

Sinh ra ở quê lúa Thái Bình, đam mê nghề sông nước đã đưa ông đến với thành
phố biển lập thân, lập nghiệp. Khi đang là sinh viên trường Đại học Hàng hải, ông
đã tình nguyện ra chiến trường, là chiến sỹ của đoàn tàu không số chuyển hàng
vào Nam. Ông được gửi sang Liên Xô trước đây để đào tạo, khi về nước, làm việc
cho một đơn vị đánh cá, nhưng rồi lại quay về với nghề binh. Kháng chiến chống Mỹ
kết thúc, người thủy thủ không rời những chuyến hàng, tiếp tục làm việc cho Lữ
đoàn 955 Vận tải Trường Sa.

Nhiệm vụ chính của đơn vị là cung cấp lương thực, thực phẩm cho các đơn vị chiến
đấu bảo vệ Trường Sa. Những chuyến tàu đi tàu về, biết bao tình cảm với anh em
chiến sỹ trên đảo. Và cả những hy sinh mất mát mà không lần nào gặp lại nhau các
ông lại không nhớ. Ông kể, sau khi sự kiện lịch sử đó xảy ra, những chuyến tàu
vẫn ngày ngày qua lại các bãi đá mà các ông cùng đồng đội đã quyết chiến để bảo
vệ, mỗi người đều mang trong mình một cảm giác khác lạ. Nhiều đồng đội còn nằm
lại dưới đáy biển xanh hàng nghìn mét kia, nhưng cũng chỉ biết gửi cho nhau những
điếu thuốc cháy vội, những bông hoa mà người lính đảo nào cũng mê đắm.

Khi nghỉ hưu, ông trở thành Chủ tịch Hội Cựu chiến binh phường Đằng Hải, quận
Hải An, Hải Phòng. Hàng năm vào ngày diễn ra sự kiện lịch sử đó, các ông đều cố
gắng gặp nhau, ôn lại những câu chuyện cũ, tuy chưa có dịp quay trở lại nơi đã
chiến đấu xưa nhưng tận trong tâm khảm mỗi người luôn chứa chan một tình cảm
dạt dào vì những người không tiếc máu xương bảo vệ chủ quyền biển đảo.

Yên Hưng Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988 3114774563_b77d8d91ae_oVòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988 ImageView
Về Đầu Trang Go down
https://dta48dh2.forumvi.com
 
Vòng tròn bất tử- Hải chiến Trường Sa 1988
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Đoạn phim về Vòng Tròn Bất Tử của các chiến sĩ Hải quân Nhân dân Việt Nam
» A. Huyện đảo Trường Sa thuộc tỉnh Khánh Hòa gồm có thị trấn Trường Sa, xã Song Tử Tây, xã Sinh Tồn, và khu bảo tồn biển Nam Yết (đang đề nghị). Hiện đang có 21 đảo do quân đội nhân dân Việt Nam đóng giữ được Việt Nam thông báo (chưa kể các đảo chưa có qu
» Chùm ảnh về Trường Sa thân yêu !
» Các bài hát về Trường Sa-Hoàng Sa thân yêu
» trung tâm gia sư Huy Trường cần tuyển gia sư nữ dạy môn hóa lớp 10

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Diễn đàn chính :: Kinh tế-Chính trị-Quân sự-
Chuyển đến